Điều gì thúc đẩy sự thay đổi trong ngành chăn nuôi Châu Á?
[This post has been translated from English to Vietnamese. You can find the original post here. This translation was made possible with support from World Animal Protection courtesy of a grant from the Open Philanthropy Project.]
Mặc dù nhận thức về tầm quan trọng của quyền lợi động vật trên toàn cầu ngày càng tăng, nhiều bên liên quan chủ chốt trong ngành chăn nuôi ở Châu Á vẫn chưa thực hiện các bước cụ thể để bảo vệ quyền lợi động vật. Chỉ riêng Trung Quốc chịu trách nhiệm cho 40% ngành nông nghiệp chăn nuôi trên thế giới, nhưng ở Chấu Á lại có rất ít những nghiên cứu về phong trào bảo vệ quyền lợi động vật. Hiểu được động cơ hiện tại của những người đóng vai trò quan trọng trong ngành chăn nuôi để cải thiện phúc lợi động vật và những thách thức mà họ phải đối mặt, có thể giúp thu hẹp khoảng cách giữa kiến thức và thực tiễn, đồng thời khuyến khích sự tham gia vào các sáng kiến vì quyền lợi động vật.
Các nhà nghiên cứu đã tiến hành thảo luận với 11 nhóm tập trung gồm 83 người tham gia ở Trung Quốc, Malaysia, Việt Nam và Thái Lan. Bốn quốc gia này được chọn vì có tác động lớn về kinh tế đối với ngành nông nghiệp ở khu vực Châu Đại Dương, cũng như là những bối cảnh xã hội và văn hóa đa dạng của họ. Những người tham gia bao gồm các bác sĩ thú y, đại diện doanh nghiệp từ ngành chăn nuôi trang trại, đại diện chính phủ và các học giả.
Những người tham gia được cho xem kết quả của các nghiên cứu trước đây trong khu vực, trong đó liệt kê năm yếu tố thúc đẩy quan trọng nhất tác động đến khả năng cải thiện phúc lợi động vật. Những kết quả này được sử dụng để gợi mở thảo luận về những lợi ích và thách thức của việc cải thiện phúc lợi động vật. Các nhóm tập trung có quy mô khác nhau, từ 3 đến 14 người tham gia mỗi nhóm và điểm hạn chế chính của nghiên cứu là quá trình phiên dịch. Người phiên dịch được yêu cầu phải phản ánh chính xác cảm xúc của người tham gia, vì vậy không nhất thiết phải phiên dịch nguyên văn.
Tám động lực chính để cải thiện phúc lợi của động vật nuôi đã được xác định và thảo luận như sau.
- Luật pháp – những người được hỏi ở tất cả các quốc gia đều đồng ý rằng luật pháp là động lực lớn nhất để cải thiện các tiêu chuẩn phúc lợi động vật. Tuy nhiên, nghiên cứu cũng cho thấy, tầm quan trọng của pháp luật phụ thuộc mạnh mẽ vào việc thực thi và thường gắn liền với sự chấp thuận của công ty. Sự thiếu nhận thức về các luật phúc lợi động vật khác nhau của những người tham gia cũng là một mối lo ngại.
- Sự chấp thuận của các đơn vị nuôi động vật – nếu không có sự đồng thuận của các đơn vị nuôi động vật, những người được hỏi tin rằng việc cải thiện phúc lợi động vật sẽ không thể thực hiện được. Những người tham gia ở cả 4 quốc gia đều có chung ý kiến rằng lợi nhuận là yếu tố hàng đầu để các công ty cải thiện các tiêu chuẩn về phúc lợi động vật. Một số người tham gia cho rằng nếu các công ty tham gia và chấp thuận các thay đổi, thì đây có thể là một cách cải thiện các tiêu chuẩn về phúc lợi động vật thậm chí còn hiệu quả hơn cả luật pháp.
- Kiến thức cá nhân – điều này đã được thảo luận như một động lực để cải thiện phúc lợi động vật và là một rào cản. 56% số người được hỏi cho rằng các bên liên quan trong ngành chăn nuôi có trách nhiệm nâng cao kiến thức về phúc lợi động vật. Có một sự đồng ý rộng rãi rằng, các bên liên quan trong ngành cần biết được những lợi ích tiềm năng có thể đạt được khi cải thiện phúc lợi động vật. Những người tham gia cũng lưu ý rằng, những lợi ích của việc cải thiện phúc lợi động vật không được biết đến nhiều bởi những công nhân làm trong ngành này.
- Công cụ và nguồn lực – những người tham gia nhóm tập trung ở Bắc Kinh, Trung Quốc giải thích điều này có nghĩa là thông tin khoa học, trong khi các nhóm tập trung khác liên kết công cụ và nguồn lực với đồ vật, chẳng hạn như những vật dụng đẹp đẽ trước khi giết mổ. Không gian vật lý cũng là một mối quan tâm, cũng như sự thiếu hụt nhân sự và tiền bạc để cải thiện phúc lợi động vật.
- Giá trị cá nhân – Những người được hỏi ở Thái Lan đặc biệt được thúc đẩy bởi những cân nhắc về giá trị cá nhân, bao gồm sự đồng cảm, trách nhiệm và mong muốn giảm bớt đau khổ. Mặc dù những người tham gia thường xuyên nói về việc các giá trị cá nhân khiến họ muốn cải thiện phúc lợi động vật như thế nào, nhưng cuối cùng các thảo luận về lợi ích tài chính thường chiếm ưu thế hơn trong cuộc trò chuyện.
- Tôn giáo – Phật giáo đã được quy chiếu như một giá trị cá nhân trong các nhóm thảo luận tập trung ở Thái Lan và tôn giáo cũng được đề cập ở Malaysia. Trong quá khứ, tôn giáo được xếp hạng là động lực quan trọng nhất trong việc cải thiện phúc lợi động vật trong các cuộc khảo sát của Malaysia trước đây. Tuy nhiên, người ta thấy rằng khi những người Malaysia được hỏi nói về tôn giáo, họ thực sự đang nói về niềm tin tôn giáo của khách hàng của họ (khoảng 62% người Malaysia xác định là theo đạo Hồi). Những người được hỏi ở Malaysia đồng ý rằng họ đánh đồng tôn giáo với luật pháp, vì Luật Sharia coi tôn giáo, nhà nước và chính phủ là một.
- Lợi ích tài chính – yếu tố này không được xếp hạng cao trong các nghiên cứu trước đây nhưng đã được nhiều người trong các nhóm phỏng vấn khác nhau đưa ra thảo luận trong lần này. Nhiều người tham gia cảm thấy rằng khách hàng ở các thị trường khác không phải Châu Á sẽ trả nhiều tiền hơn cho các sản phẩm chất lượng cao, và nhờ đó sẽ ít gây đau đớn hơn cho động vật. Nhưng nhu cầu tương tự lại không tồn tại ở khu vực Châu Á. Những người được hỏi lưu ý rằng cải thiện phúc lợi động vật thường đồng nghĩa với việc tăng chi phí sản xuất, kéo theo sau đó là tăng giá tiêu dùng. Câu trả lời của những người tham gia cho rằng tiền có thể là một động lực thậm chí còn mạnh hơn luật pháp, đặc biệt là trong bối cảnh thiếu luật và quy định. Những người tham gia vào các nhóm trước đây có lẽ cảm thấy không thoải mái khi thảo luận về tiền như một động lực, vì vậy đây có thể không nhất thiết phải là một yếu tố thúc đẩy mới. Những người tham gia hiện tại cũng có thể cảm thấy thoải mái hơn trong việc phản ánh nhu cầu của các bên liên quan khác trong ngành của họ so với các nghiên cứu trước đây.
- An toàn thực phẩm – không giống như các nghiên cứu trước đây, những người trả lời nhóm tập trung đã đề cập đến vấn đề cung cấp thực phẩm an toàn cho người tiêu dùng. Trong khi có sự hoài nghi về việc thay đổi những cách làm truyền thống để cải thiện phúc lợi động vật, những người tham gia chắc chắn hơn nhiều về nhu cầu đối an toàn thực phẩm. Những người được hỏi trong nhóm tập trung của Trung Quốc đồng ý mạnh mẽ với ý kiến rằng bằng cách phân bổ ngân sách cho an toàn thực phẩm, các chính phủ có thể cải thiện phúc lợi động vật mà không nhất thiết phải mô tả nó như vậy.
Bằng cách phân tích mối quan hệ giữa các yếu tố thúc đẩy khác nhau, các nhà nghiên cứu nhận thấy rằng giá trị cá nhân và kiến thức đều cần thiết để cải thiện phúc lợi động vật. Niềm tin vào luật pháp cũng thúc đẩy các bên liên quan thực hiện thay đổi. Mặc dù khó hơn và mất nhiều thời gian hơn để tác động đến tâm trí và niềm tin của những người có liên quan, nhưng đây là cách thuyết phục nhất để thay đổi các tiêu chuẩn phúc lợi động vật cho tốt hơn trong trường hợp không có các yêu cầu pháp lý. Các nhà nghiên cứu đề xuất rằng, các sáng kiến liên quan đến phúc lợi động vật nên tập trung vào việc phát triển cả động cơ trước mắt (chủ yếu là các động lực từ bên ngoài, kết nối hành động với phần thưởng) và động cơ lâu dài (chủ yếu là các động lực mang tính cá nhân) của các bên liên quan, để có được tác động tối đa.
https://www.mdpi.com/2076-2615/9/7/416